Mai sau điểm dừng chân của tôi là lòng biển, còn em sẽ là lễ đường. Anh bất giác cười lớn xoa đầu cô gái ngốc của mình: "Không có chuyện tặng giày là sẽ chia tay đâu, nhìn xem chân em ngắn như thế chạy đi đâu mà thoát được anh."_____Vài năm sau vào ngày kết hôn em
Nội dung truyện Cô Vợ Ngốc Của Chủ Tịch Yêu Nghiệt [Tác giả Mộc Tuệ (Mogiatue) -- Thể loại: Ngôn Tình, Truyện Sủng ] Bạn đang đọc truyện Cô Vợ Ngốc Của Chủ Tịch Yêu Nghiệt của tác giả Mộc Tuệ (Mogiatue). Sau khi đỡ cho Trần Duật gậy, Hạ Nghiên tiểu thư nhà họ Hạ liền rơi vào tình trạng nguy phải
Phương Anh Đào sinh năm 1992, được biết đến qua các phim Nhắm mắt thấy mùa hè, Chàng vợ của em, Em gái mưa, Chiến dịch chống ế các MV Bài này chill phết của Đen Vâu, Ngốc của Hương Tràm, Xin em đừng của Bùi Anh Tuấn. Cô giành giải Nữ diễn viên chính xuất sắc tại
Cô Vợ Tài Năng Của Tổng Giám Đốc - Chương 07. Lừa đảo thành công, người nào đó vô cùng vui vẻ, kéo cô vào lòng, thủ thỉ bên tai: "Tôi mắc bệnh tương tư. Bác sĩ nói phải tiếp xúc thân mật, như ôm, hôn chẳng hạn. Ôm phải ôm từ 1 tiếng trở lên, hôn cũng không được
ngốc ơi anh nhớ em lắm ngốc ơi, em biết không, sáng hôm nay anh anh bận nên anh không nhắn tin cho em, anh mệt ngốc ơi anh nhớ em lắm ngốc ơi, mà vợ ơi sáng nay vợ ăn bánh trôi c lằm ngon không, trắc là không ngon rồi, nhưng đó là tự tay c của v lằm đó ngốc ơi, anh nhớ v lắm ngốc của c ah, c yêu v lắm ngốc ơi, người c hôm nay mệt lắm, như là sắp …
Người dì đáng yêu của tôi, Lucinda, người đã phải chịu đựng vất vả, một mình nuôi nấng tôi, tốt bụng như một thiên thần. Athanasia xinh đẹp đã bị giết bởi chính cha đẻ của cô ấy, Claude de Alger Obelia, một vị vua máu lạnh! Nhưng nó chỉ là câu chuyện ngu ngốc
Bữa cơm tối cuối cùng. Thứ Sáu, 18/06/2021, 20:27. Buổi chiều sau khi đi làm về, Đại Giang sững sờ khi vào nhà thấy trên bàn ăn là một mâm cơm thịnh soạn. Đại Giang cảm thấy lạ vì hôm nay không phải ngày lễ, không phải sinh nhật ai, cũng không là ngày kỷ niệm gì cả mà
PEpl. Truyện Tôi Yêu Em, Cô Vợ Ngốc Của Tôi! Trọn Bộ được TruyenFull cập nhật mới nhất ngày 13/06/2023 . Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện Tôi Yêu Em, Cô Vợ Ngốc Của Tôi! một cách nhanh nhất. Theo dõi để xem được nhiều truyện mới nhất . Bài viết có thể bạn thích Thông tin Truyện Tôi Yêu Em, Cô Vợ Ngốc Của Tôi! 🔰 Tên Truyện ⭐ Truyện Tôi Yêu Em, Cô Vợ Ngốc Của Tôi! Trọn Bộ 🔰 Trạng thái ⭐ Hoàn thành 🔰 Ngày cập nhật ⭐ 13/06/2023 🔰 Số tập ⭐ Trọn bộ – Full Bộ 🔰 Đánh giá ⭐ 🔰 Người đăng ⭐ – Truyện Full Tôi Yêu Em, Cô Vợ Ngốc Của Tôi! Tổng hợp Chương Truyện Tôi Yêu Em, Cô Vợ Ngốc Của Tôi! “update 13/06/2023“ ⭐Chương 1 1 ⭐Chương 2 2 ⭐Chương 3 3 ⭐Chương 4 4 ⭐Chương 5 5 ⭐Chương 6 6 ⭐Chương 7 7 ⭐Chương 8 8 ⭐Chương 9 9 ⭐Chương 10 10 ⭐Chương 11 11 ⭐Chương 12 12 ⭐Chương 13 13 ⭐Chương 14 14 ⭐Chương 15 15 ⭐Chương 16 16 ⭐Chương 17 17 ⭐Chương 18 18 ⭐Chương 19 19 ⭐Chương 20 20 ⭐Chương 21 21 ⭐Chương 22 22 ⭐Chương 23 23 ⭐Chương 24 24 ⭐Chương 25 25 ⭐Chương 26 26 ⭐Chương 27 27 ⭐Chương 28 28 ⭐Chương 29 29 ⭐Chương 30 30 ⭐Chương 31 31 ⭐Chương 32 32 ⭐Chương 33 33 ⭐Chương 34 34 ⭐Chương 35 35 ⭐Chương 36 36 ⭐Chương 37 37 ⭐Chương 38 38 ⭐Chương 39 39 ⭐Chương 40 40 ⭐Chương 41 41 ⭐Chương 42 42 ⭐Chương 43 43 ⭐Chương 44 44 ⭐Chương 45 45 ⭐Chương 46 46 ⭐Chương 47 47 ⭐Chương 48 48 ⭐Chương 49 49 ⭐Chương 50 50 ⭐Chương 51 51 ⭐Chương 52 52 ⭐Chương 53 53 ⭐Chương 54 54 ⭐Chương 55 55 ⭐Chương 56 56 ⭐Chương 57 57 ⭐Chương 58 58 ⭐Chương 59 59 ⭐Chương 60 60 ⭐Chương 61 61 ⭐Chương 62 62 ⭐Chương 63 63 ⭐Chương 64 64 ⭐Chương 65 65 ⭐Chương 66 66 ⭐Chương 67 67 ⭐Chương 68 68 ⭐Chương 69 69 ⭐Chương 70 70 ⭐Chương 71 71 ⭐Chương 72 72 ⭐Chương 73 73 ⭐Chương 74 74 ⭐Chương 75 75 ⭐Chương 76 76 ⭐Chương 77 77 ⭐Chương 78 78 ⭐Chương 79 79 ⭐Chương 80 80 ⭐Chương 81 81 ⭐Chương 82 82 ⭐Chương 83 83 ⭐Chương 84 84 ⭐Chương 85 85 ⭐Chương 86 86 ⭐Chương 87 87 ⭐Chương 88 88 ⭐Chương 89 89 ⭐Chương 90 90 ⭐Chương 91 91 ⭐Chương 92 92 ⭐Chương 93 93 ⭐Chương 94 94 ⭐Chương 95 95 ⭐Chương 96 96 ⭐Chương 97 97 ⭐Chương 98 98 ⭐Chương 99 99 ⭐ĐANG CẬP NHẬT⭐
- Không được yêu ? Hứ, ATSM vừa vừa thôi,ai thèm yêu cái loại như anh chứ ? - Mạc Tử Nhan tay chống nạnh,vẻ mặt kiêu ngạo nói- Được rồi,không nói nhiều nữa,thoả thuận ngày hôm nay...hãy nhớ lấy !Sau khi hắn đi rồi,Mạc Tử Nhan ngồi chán,liền giở menu ra gọi đại vài món ngọt,thong thả ngồi thưởng thứcTrả tiền cho quán,Mạc Tử Nhan đẩy cửa đi ra,bây giờ cô muốn đi bộ hít thở một chút,mấy ngày nay đã mệt mỏi lắm loanh quanh một hồi,Mạc Tử Nhan cũng chẳng biết là mình muốn đi đâu nữa,đành quay lưng trở về,không may đâm sầm phải một bóng người cao lớn- A...xin lỗi... - Cô vừa lấy tay xoa xoa cái mũi nhỏ nhắn,vừa thuận tiện ngước lên nhìn người mình đã đâm phảiTrong phút chốc,Mạc Tử Nhan liền đứng hình,chân tay liền trở nên mềm nhũn,đứng không vững...Cái kỉ niệm muốn quên,1 tích tắc đã ở ngay trước mắt...- Mạc Tử Nhan ?Vẫn dáng người đó,vẫn khuôn mặt đó,vẫn cái cử chỉ cao ngạo đó...không sai ! Là Hoắc Minh Triệt...cái người năm xưa đã từng phản bội tình yêu của cô...Lúc ngước lên nhìn,cô cứ ngỡ mình nhìn lầm,thầm mong trước mắt chỉ là một cơn ác mộng,nhưng khi gọi đến tên mình,tim chợt như vỡ nát...Đau,cô thấy đau...!Mạc Tử Nhan cúi gằm mặt,cảm thấy cổ họng mình trở nên nghẹn và khô khan,đi qua người kia,thuận tiện nói một câu - Xin lỗi,anh lầm người rồi ! Từng câu từng chữ,đi vào tai như dội thêm một gáo nước lạnh vào người của Hoắc Minh Triệt,thô bạo mà kéo tay cô lại,liền ăn một cái tát từ bàn tay nhỏ nhắn kia- Xin anh có tự trọng một chút !- Mạc Tử Nhan,không ngờ bao nhiêu năm qua em vẫn còn hận anh,lại còn cả gan dám tát anh. Giỏi,em giỏi lắm ! - Hoắc Minh Triệt vỗ vỗ tay,nụ cười oan nghiệt,đầy ma mị nhì cô,khiến Mạc Tử Nhan càng thêm căm tức,hận không thể giết chết được con người vô liêm sỉ nàyHoắc Minh Triệt cho hai tay vào túi quần,thong thả bước đi,dường như cũng không muốn kéo dài chuyện này,Mạc Tử Nhan liền thở phào,nhưng liền bị ném cho một câu đáng chết- Mạc Tử Nhan,sau này còn gặp lại,cứ chờ đi,đến lúc đó tôi sẽ vào cuộc !*******************************************************************- Tử Nhan,Tử Nhan,con sao thế ? - Bà Mạc khẽ lay lay người cô,kéo cô trở về thực tại- A,con không sao - Cô gượng cười- Trà nguội rồi,đưa đây đi,mẹ rót cho con li khác- Thôi khỏi mẹ,giờ con không muốn uống...Bên ngoài liền có tiếng chuông Tử Nhan nhanh chóng chạy ra mở cửa- Lạc Hy,sao bà ở đây ?- Oa oa,bà bỏ tui một mình ở trường,làm tôi buồn muốn chết,mà sao cả ngày hôm nay bà không đi học ?- Chuyện này dài lắm,vào nhà đi,đừng đứng ngoài này mãi phiền lắm !Mộc Lạc Hy cùng Mạc Tử Nhan vào nhà,thấy bà Mạc liền lễ phép chào. Bà Mạc cũng tươi cười đáp lại,ân cần nói- Mộc Lạc Hy rất tốt với Tử Nhan nhà bác,bác thấy rất cảm kích !-Có gì đâu bác,đã là bạn lâu năm với Tử Nhan,giúp đỡ cũng là chuyện thường thôi a !Bà Mạc cười rồi rót trà vào li và đưa cho Lạc liền đứng dậy,như không muốn làm phiền bọn trẻ nói chuyện,bà bèn đi ra ngoài- Tử Nhan,bạn bè lâu năm với ngươi,ta rất hiểu ngươi,giờ ngươi có chuyện buồn,nói đi,ta và ngươi sẽ cùng chia sẻ. - Mộc Lạc Hy nắm lấy tay của Mạc Tử Nhan,ân cần nói- Bà ngốc này,tôi đâu có chuyện gì ! - Mạc Tử Nhan phì cười- Bà này,bà chém gió chém bão chuyện gì cũng được,nhưng chuyện quan trọng thì đừng hòng dấu tôi,nghe không ? - Mộc Lạc hy nhảy dựng lên,gắt gỏng nói- Tôi...Khuôn mặt của Mạc Tử Nhan thoáng buồn,quả thật là đã có nhiều chuyện xảy ra,cô cũng không muốn dấu giếm gì cô bạn Lạc Hy của mình,nhưng...có kể ra...cũng chỉ thêm buồn hơn thôi...- Tôi biết bà đang nghĩ gì,thôi được rồi,tôi không ép...- Hồi nãy tôi vừa gặp lại Hoắc Minh Triệt - CÁI GÌ ? - Mộc Lạc Hy hét ầm lên- Là...lúc ở phố...- Bà...vẫn còn yêu hắn,có phải không ? Mạc Tử Nhan đến đây liền im lặng,thật sự không biết phải nói sao nữa. Quả thật,cô rất hận Hoắc Minh Triệt...nhưng...tận sâu trong đáy lòng cô...cô vẫn còn...yêu hắn...- Phải... - Mạc Tử Nhan gượng gạo nói
Một đời không xứng, trăm vạn lần đauEm cố kìm nén đi bao u sầuSai lầm phút chốc, anh có ân hậnNếu đã không cần xin đừng bận tâmAnh thương thầm ai, vương vấn đêm ngàyChắc không phải em, có đúng như vậyĐôi tay nhỏ bé, không giữ anh đượcKhóc than cho một cuộc tình phải lìa tanAnh ơi anh ơi ! Em nào có tộiMà sao anh nỡ buông tay em rồiChuyện tình vụn vỡ sau bao dại khờNgười từng thương nhất nay lại thờ ơCô ta có tốt như anh mong chờXa em có chắc anh hạnh phúc hơnMột mai họ chẳng thương anh thật lòngĐừng quên em nhé em vẫn chờ mongMột mai họ chẳng thương anh thật lòngĐừng quên em nhé.. em vẫn chờ anh!How to Format LyricsType out all lyrics, even repeating song parts like the chorusLyrics should be broken down into individual linesUse section headers above different song parts like [Verse], [Chorus], italics lyric and bold lyric to distinguish between different vocalists in the same song partIf you don’t understand a lyric, use [?]To learn more, check out our transcription guide or visit our transcribers forum
Là Bạch Thế Phong,thật may quá đi !- Chào Bạch Thiếu,lâu rồi không gặp ! - Hoắc Minh Triệt nói,không thể dấu nổi sự khinh bỉ- Không biết Hoắc thiếu đây đang có vấn để gì với vợ chưa cưới của tôi thế ? - Bạch Thế Phong cười- Vợ chưa cưới ? - Hoắc Minh Triệt liền nhíu mày- Phải Bạch Thế Phong giành lấy cô,kéo về phía Tử Nhan không chuẩn bị trước,ngay lập tức xô vào người Bạch Thế Phong,được vòng tay ấm áp của hắn bao phủ lấy,liền thoáng đỏ mặtThiên a ! Người luôn bắt con gặp những tình huống khó xử thế này là sao ?Mọi người đi qua đi lại,nhìn thấy tình cảnh trước mặt,đều có một cảm xúc khác thì ghen tị,có người thì bụm miệng cười,bàn tán ra vào đủ kiểu,khiến Mạc Tử Nhan không khỏi ngượng chín rồi nha ! Cô không muốn bị đem làm trò cười trước toàn dân thiên hạ đâu - Được rồi,mọi thứ chỉ là hiểu lầm,Bạch Thế Phong,anh bỏ tôi ra đi ! Bạch Thế Phong hắn cũng không muốn làm cô khó xử,bèn buông ra,nhưng vẫn kịp cảnh cáo một câu- Lần sau,còn để tôi bắt gặp thế này nữa,thì đừng trách !Mạc Tử Nhan liền cảm thấy có một cơn gió lạnh thổi qua,không rét mà run !- Lạc Hy,đi thôi Mạc Tử Nhan khẽ lay lay cô bạn mình còn đang đứng như trời trồng,miệng há hốc,thật không thể tin nổi !- Hehe,Tử Nhan,ngươi không phải dạng vừa đâu ! -Mộc Lạc Hy cười đểu Bó tay - S...sao chứ ? - Nào,kể ta nghe coi *************************************************- Ồ ô,thì ra là vậy ! - Mộc Lạc Hy khua khua tayMạc Tử Nhan thở dài,Mộc Lạc Hy liền đứng dậy,chạy đi đâu mất tiêu- Chị ơi !Một cậu bé khoảng 4 tuổi,làn da trắng nõn Da em bé có khác đôi mắt to tròn,cái miệng chúm chím xinh xắn,bàn tay mũm mĩm khẽ giật giật váy của cô- Bé con,em sao thế ? Lạc mẹ em hả ?Mạc Tử Nhan ngồi xổm xuống,tươi cười hỏi cậu bé- Ưm... - Cậu bé liền gật đầu,đôi mắt to tròn bắt đầu rơm rớm nước- Không sao,đừng khóc,chị giúp em tìm mẹ - Mạc Tử Nhan bế bé lên,cưng nựng nói- Tử Nhan ! - Mộc Lạc Hy chạy lại,đưa cho cô lon nước ngọt,nhìn thấy đứa bé trên tay cô,liền tò mò hỏi - Ai đây ?Mạc Tử Nhan lắc đầu - Không biết,chỉ là nó bị lạc,nên tôi giúp nó tìm mẹ - Ừ,vậy cùng đi ************************************************* Trở lại với hai mỹ nam của chúng ta Bạch Thế Phong và Hoắc Minh Triệt- Tôi cảnh cáo anh,nếu còn đụng vào Mạc Tử Nhan một lần nữa,thì đừng trách tôi ! - Bạch Thế Phong lạnh lùng nói,con ngươi liền ánh lên một tia sắc bén- Sao,Anh định làm gì tôi ? - Hoắc Minh Triệt cười khẩySở dĩ có thể mạnh miệng nói ra như vậy,là do thế lực của Hoắc Minh Triệt cũng tầm cỡ ngang bằng Bạch Thế thể ung dung tự tại,muốn gì cũng có,bao nhiêu nữ nhân đã từng leo lên giường hắn,cốt chỉ là để chuộc lợi,nhưng Mạc Tử Nhan lại không hề như năm xưa là hắn để vuột cô khỏi tầm tay,không thể nào níu giữ Giờ ta sẽ gọi Bạch Thế Phong là anh còn Hoắc Minh Triệt là hắn nhé ^^ Mà Bạch Thế Phong là đối thủ khó lường của hắn, còn là người mà hắn căm ghét nhất,lại có thể có được thứ mà hắn không thể có !Bạch Thế Phong ngẩng mặt,cao ngạo nhìn Hoắc Minh Minh Triệt đang muốn có được Mạc Tử Nhan,nhìn khuôn mặt đăm chiêu của anh ta...cũng đủ để nói lên tất cả rồi - Bạch Thế Phong,hãy giao Mạc Tử Nhan lại cho tôi ! - Vì cái gì ?- Vụ đấu thầu lần này,tôi sẽ không tham gia nữaBạch Thế Phong hừ lạnh,cái vụ đấu thầu bé tí đó,đối với anh chẳng là gì- Tôi không cần,và tất nhiên tôi cũng sẽ không giao cô ấy cho anh đâu - Vì sao chứ ? - Hoắc Minh Triệt nghiến răng,hai tay siết chặt lại- Mạc Tử Nhan,là vợ chưa cưới của tôi - Bạch Thế Phong cười đắc thắng- Vậy thì cứ chờ đi,tôi sẽ giành lại Mạc Tử Nhan. Cô ấy chỉ có thể là của tôi !
Trên chiếc giường cỡ lớn,một cô gái vẫn còn chăn ấm nệm êm kia đang say giấc ngủ,ngáy o o với tư thế rất chi kì dưới,cách đó không xa,một '' em '' đồng hồ đang nằm an nghỉ,nát đến tồi tệ,nhìn vào mà thấy chốc,một tiếng hét vô cùng '' nhẹ nhàng '' vang lên - TỬ TIỂU YÊU,MAU DẬY NGAY CHO BÀ !Vậy mà cái người nằm trên giường đâu có nghe,vẫn cứ an phận nằm trên giường rất ư là vô tư,ngáy o o như bình thườngRẦM RẦM- MẠC...TỬ...NHANCô gái có tên Mạc Tử Nhan kia không hẹn mà rằng liền bật dậy,mặt mày tươi như hoa,cười nói - Ahaha,mẫu hậu đại nhân...con dậy rồi - Có biết hôm nay là ngày gì không hả ? - Con biết mà,mẹ cứ nhắc hoài à - Thế hôm nay là ngày gì ? - Bà Mạc cười '' hiền '' hỏi- Con không biết Cô lấy tay xoa xoa đầu,cười toe toét,cái điệu rất chi là muốn ăn đòn - CÁI CON BÉ NGỐC NÀY,CÒN KHÔNG MAU VÔ ĐÁNH RĂNG RỬA MẶT RỒI MẶC ĐỒ,HÔM NAY LÀ LỄ TỐT NGHIỆP ĐẤY !- AAA,mẹ nhắc con mới nhớMạc Tử Nhan tức tốc chạy vào phòng tắm sửa soạn,hôm nay cô ngủ nướng,tất cả cũng chỉ tại cái cuốn tiểu thuyết cẩu huyết kia mà,huhu quả này chết chắc. Ăn hành đến nơi rồi !!!10 phút sau- Ba mẹ,CON ĐI ĐÂY Ạ !- Việc gì phải vội thế con gái,ngồi xuống ăn sáng đi đã - Ông Mạc buông tờ báo trên tay xuống,nhẹ nhàng nói - Con trễ rồi,tạm biệt ba mẹTrước khi đi cô không quên tặng cho papa mình một nụ hôn gió tạm biệt,vẫy vẫy tay chào ông rồi vọt lẹMạc Tử Nhan đi trên đường,thở dài sườn sượt,cô đơn một mình thế này thật chán quá nha,chẳng vui gì cả. Đang thơ thẩn nhìn ngó xung quanh,chợt có một bóng người chạy qua,không may vấp phải, ngã đè lên người cô- Cứu tôi với,cứu tôi...Một cô gái ngũ quan xinh đẹp,sắc xảo,đôi mắt ngập nước nhìn chằm chằm vào cô,luôn miệng cầu cứu. Mà cái tình hình vớ vẩn gì đây,đang yên đang lành,thành phố văn minh thế này,chẳng lẽ lại có tên sở khanh ?- Cô sao thế ? - Cứu tôi...có kẻ biến thái...Haha,phục mình quá,đoán trúng phóc,có kẻ sở khanh thật nha- Được rồi,cô cứ bình tĩnh,nói tôi nghe chuyện gì đang xảy ra ?- Tôi...hức...oa oa... - Đến đây cô ta rống to hơn,khiến cho Mạc Tử Nhan giật cả mình,cuống cuồng không biết phải làm thế nào - Cô...đừng khóc,bình tĩnh đi a...kể tôi nghe hắn làm gì cô,rồi chúng ta đến đồn cảnh sát...- Hắn ta...Bỗng nhiên,một tốp người khoảng chừng 5-6 tên liền chạy đến,mặt mũi bặm trợn khiến ai nhìn vào cũng phải chết sững,Mạc Tử Nhan cũng không hơn gì,sợ đến toát mồ hôi,nhưng miệng lưỡi vẫn cứng như thường- Mấy người ban ngày ban mặt lại đi ăn hiếp con gái nhà lành,tin tôi báo cảnh sát không ?- Tôi thách cô đấy !Một người đàn ông bước ra...tên này...thật sự rất đẹp trai a...giống y như mỹ nam trong ngôn tình vậy,thật sự rất soái...Aaa,không được,mi đang nghĩ cái gì vậy hả Mạc Tử Nhan ? Hắn là biến thái,là biến thái đó ! - Thách cái đầu nhà ngươi,ngươi nghĩ ngươi là ai hả tên biến thái kia ? Mạc Tử Nhan đứng bật dậy,chỉ tay về phía người đàn ông kia,hét lớnHắn cười lạnh,con nhỏ này,ăn gan hùm mới dám chửi hắn như vậy,đương nhiên là đang chui đầu vào chỗ chết,được lắm !- Cô ta,là người của tôi !- Người cái rắm ! Anh ỷ mình giàu ăn hiếp kẻ nghèo hả ? Hạng người như anh thật không ra gì - Cô cười khẩy,hai tay chống nạnh,kiêu ngạo nói- Cô...được lắm ! Các người mau đưa Hải Đường về,giam cô ấy lại,không được để trốn thoát. Còn cô ta... - Hắn cười nửa miệng,mặt gian tà,nói - Đem về,ta sẽ có cách xử lí !- Aaa,tên biến thái,mau thả ta ra !Mạc Tử Nhan hết sức vùng vẫy...thôi rồi...lỡ đụng lầm người,lại còn là tên ác ma nữa,đời cô...từ đây là chấm hết...
tôi yêu em cô vợ ngốc của tôi