Thợ săn bắn tên vào nai sừng tấm nhưng không trúng khiến nó quay lại tấn công và bị thương nặng, được trực thăng cứu thương đưa đến bệnh viện.
Hoàng hậu trong lúc xem tới cảnh Rose và Jack chuẩn bị một mất một còn thì thò tay tìm hộp khăn giấy, nhưng chẳng may sơ nhầm phải hộp kim chỉ gần đó. Chiếc kim khâu châm vào tay bà, một giọt máu tươi chảy ra rồi rơi xuống loang trên nền vải bàn trắng tinh.
Săn Ma Sói - Never Cry Werewolf - [Vietsub - HD]. Link xem phim Săn Ma Sói - Never Cry Werewolf bản đẹp, chất lượng Full HD mới nhất anh chàng Jared này đã tấn công và giết đi người bạn thân của Loren. Cảnh sát đến nhà cô để điều tra, cô tố cáo Jared là thủ phạm và khẳng định
Trong lúc dò dẫm giữa rừng, Belle bị đàn sói tấn công và được Quái vật giải cứu. Nàng đã vực Quái vật trở về tòa lâu đài và băng bó vết thương. Dần dần, tình bạn giữa hai người có tiến triển, những người hầu của lâu đài tiết lộ: họ tin Belle có thể là người phá vỡ được lời nguyền.
Người thợ săn buồn nhớ làng quê, bụng muốn trốn lắm, nhưng nghe vợ nói mụ Chằng nhiều phép thuật nên còn ngần ngại. Một hôm, mụ Chằng đi kiếm mồi, anh cố dỗ vợ để được xem bảo bối của mụ. Vợ anh dẫn anh đến một gian buồng kín, mở ra và nói: - Cái buồng
Thợ Săn Cổ Vật xoay quanh nhân vật chính là chàng trai trẻ yêu phiêu lưu mạo hiểm Nathan Drake (Tom Holland). Với sự trợ giúp của huấn luyện viên Victor Sullivan (Mark Wahlberg), Nathan dấn thân vào cuộc hành trình khám phá những di tích cổ xưa, sử dụng vũ khí và kỹ năng leo trèo để đối phó với kẻ thù và những cạm
Nội dung phim. Chàng Giàu Nàng Nghèo, Rich Man 2018. Phim Chàng Giàu Nàng Nghèo Lee Yoo Chan là nhà sáng lập và CEO của một công ty công nghệ thông tin có tiếng, thế nhưng anh lại không thể phân biệt được gương mặt của mọi người xung quanh mình. Chính điều này đã khiến Lee Yoo Chan
8VuEM. Головна сторінка NetflixТЕЛЕСЕРІАЛИ Й ФІЛЬМИ БЕЗ ОБМЕЖЕНЬУВІЙТИВідьмак. Кошмар Вовка2021 Вікові обмеження18+ 1 год 23 хв АнімеВесемір стає відьмаком, щоб вилізти зі злиднів. Заробляючи на хліб убивством монстрів, він здобуває славу. Але нова загроза пробуджує демонів із його роляхТео Джеймс,Мері Мак-Доннелл,Лара ПулверЗахоплива анімована історія від продюсерки Відьмака» Лорен Шмідт-Гіссріх, сценариста Бо Демайо й студії Studio Кошмар ВовкаДокладні відомостіДивіться офлайнДоступно для завантаженняПро фільмГостросюжетне,ЗахопливеЗвукEnglish - Audio Description,English [Original],Japanese,Polish - Lektor,Polish - Dubbing,RussianСубтитриEnglish,Japanese,Polish,Russian,UkrainianАкторський складТео ДжеймсМері Мак-ДоннеллЛара ПулверГрехем МактавішТом КентонДевід Ерріґо-молодшийДженніфер ГейлКарі ВолґренМетт Ян КінДерріл КурилоКіт ФерґюсонСхожеНезабаромЧужоземкаЦя епічна історія — адаптація серії фантастичних романів Діани Ґеблдон, яка розповідає про стосунки пари закоханих, які подорожують у 2Побувавши на межі смерті, досвідчений найманець Тайлер Рейк береться за нову небезпечну місію врятувати з полону сім’ю безжального дзеркалоЗахопливий серіал-антологія, який занурить вас у вир заплутаних історій про найвидатніші інновації та найгірші риси ЛюксембургДізнавшись, що їхній батько, який не жив із ними, помирає в далекому Люксембурзі, брати-близнюки з України вирушають у подорож, щоб востаннє побачити конюшина Меч короля магівПоки хоробрий хлопець, який не володіє чарами, прагне стати королем магів, чотири попередні володарі цього титулу, повертаються, щоб знищити Королівство працювати самостійно, колишній напарник Бетмена Дік Ґрейсон зустрічає кількох молодих героїв, яким відчайдушно потрібен сім’янин відвідує рідне село заради місцевого свята й вимушено повертається до злочинного життя, яке він колись менеДві бабусі втручаються в життя своїх дорослих онуків і влаштовують їм випадкову» зустріч, яка розпалює давні почуття та старі конфлікти.
Tác giả Koa KoaThể loại Truyện Sắc, Ngôn TìnhNguồn thái FullSố chương 24Ngày đăng 3 năm trướcCập nhật 3 năm trước Thể loại ngôn tình, sắc Bạn nghĩ mọi chuyện sẽ như thế nào nếu có một ngày cô bé sói đem lòng yêu chàng thợ săn? Rồi đến năm 18 tuổi, nàng sói ấy lại bị chàng thợ săn trong mộng của mình đè trên giường và ăn sạch thì sẽ như thế... nào?
1 download am-hon-ngu-c download an-mang-dem-dong- download anna-karenina_qu download bac- download ban-trai-ky-la-cu download bao-cao-ky-chu-ngai-da-bi-cong download bat-hu-than-v download bhttfairy-tail download bi-quang-sang-the- download biet-kich-noi download boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em-221 download cam-bay-tong download can-ca-t download can-ca-t download can-khon-kiem- download canh-lo- download cau-ay-la-chi-ly-dai-n download chi-ton-tien download chieu-theo-so-thic download cho-toi-co-toi_ download chu-la-cua-em download chuyen-thuong-ngay-o-cu-xa-phu-khai-p download co-anh-th download co-hoc-tro-lang-nh download co-mo-co-mot-o-x download co-vo-danh-trao-7 download co-vo-lanh-lung-cua-tong-ta download co-vo-nuoi-tu-be-dai-thuc-xin- download co-vo-than-y-cua-cau-ha-la-hoc-sinh-ca download co-vo-trong-sinh-cua-mac-thieu-tong-tai-diu-dang-cung-chi download cong-luoc-trai download cong-thuc-m download cung-chieu-vo-nho-troi-ban download cung-chieu-vo-nho-troi-ban-930 download dai-vie download dao-ho download dao-hon-em-dun download dao_quy download de-nhat-danh-s download download diem-hoa-dang-noi-duoi-long-may-cua download dinh-cap-tong-su download do-thi-th download dot-nhien-duoc-len-h download em-muo download garfield-bao-t download giai-nhan-va-luat-su-01 download giam-c download hanh-trinh-kham-pha-the-gioi-moi-cua-thuc-the-tha download he-thong-cong-luoc-nam-chu-ma- download hoang-de-ngam-cua-tieu download hoi-am-cua-a download huyet-hoa-tu-ch download ket-hon-chop-nhoang-ong-xa-cu download 1, ket-hon-chop-nhoang-ong-xa-c download ket-hon-chop-nhoang-ong-xa-cuc- download khach-tro-dung-nh download kieu-phong_quy download konoha-ch download ky-hon-cuoc-hon-nhan- download lang-le-rut-vong-quay-may-man-doi-n download lanh-cung-hoang-hau_qu download lanh-tam-tong-tai-cung-vo-ta download lao-dai-phu-nhan-duoi-toi-roi-85 download long-do-an_ download long-huyet-chi download luan-anh- download ma-ngan_gia-dai-du download ma-ngan_phan-cong-h download ma-nu-da download mac-nghien-xuy download download download mau-xuyen-cong-luoc-ki-chu-nha-ta-rat-nguy download me-vo-khong-loi-ve download meo-tinh-n download minh-nguyet-nhap-quan download moi-tinh-am-duong-vinh-cuu-chong-ta-la-qu download mot download download nang-dau-cuc-pham- download nang-dau-cuc-pham-27 download ngan-van-lan-y download nghich-thien-cai-menh-nam-chinh-xin-d download ngoai-thic download ngoan-dung-so-an download ngu-thien-ta- download nguoi-vo-thu-bay-cua-tong-t download nguoi-yeu-ket-hon-1-tang-1-giam-do download nha-lao-chi-v download nha-vua-tang-thi-nu download download nhe-nh download nhu-la-co download nhu-qua-tai-hoi-dao-tong download nhung-vu-an-tren-the- download nu-phu-muon-lam-qu download nu-phu-tien-lo-g download nu-than-cau-bao download nu-vuong-the-gioi-ngam-qua-k download nuoi-em-thay- download phe-tai-nghich-thien-linh-danh-thue-cuong download phieu-mieu-ch download phu-nu-thuc-te-dan-ong-phat download phu-ong-bien-thai-truye download phu-sinh-nhuoc-mong_qu download quy-mon-doc- download quyen-3-ninh-thu-rat-la download re-quy-troi-cho-4 download sat-thu-t download sau-khi-xuyen-thanh-mieu-ta-ban-manh-toan-the download su-am-ap-cua-tong-giam-do download su-ngot-ngao-cua- download su-phu-qua-me-nguoi-do-de-pham-th download sushi download ta-chi-muon-an-tinh-choi- download ta-chi-muon-lam-nam-nhan-binh- download ta-day-troi download ta-hoang-cuong-phi-ma-ton-thuc-cot-tuyet download ta-la-vua-g download tai-sao-roi-trun download tan-an-quy-su-368204_q download tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc-310 download tay-du-nhat-mong_q download tfboys-bo-con download tham-tien-sinh-biet-cach download than-nu-ngao-cuong-thie download than-y-dang-yeu-cua-lanh-huyet-nu- download thang-sau-nam-ay-mu download the-gia_qu download the-gioi-h download theo-duoi- download thien-ha-d download thien-quan-song- download thien-to download thieu-phu-bat- download thu-den-tu-mot-nguoi-dan-ong- download thu-nhan-chi-luu-manh download thu-nu-duong-ga download thuy-hoa-giao-dung-bang- download tinh-yeu-tham download to-dieu-tra-an-dac-b download download toi-co-cuong-tong-quan-thuo download tong-giam-doc-hac download tong-nghe-tieu-bach-hoa-tam-te-c download tong-tai-anh-nhan-nham-nguoi-roi-987 download tong-tai-anh-nhan-nham-nguoi-roi- download tong-tai-anh-qua-ba-dao- download tong-tai-cung-chieu-nhe-m download tong-tai-daddy-khong-the- download tong-thong-cung-chieu-va download trach-thien-ky-935795_ download trai-tim-cua- download tro-choi-chet-choc download trong-sinh-chi-lam-vo download trot- download truong-phuong-khu download truy download truyen-nam-than-quoc-dan-cuu-thieu-xin-thinh-giao-chu-ut-tong-tai-yeu-kh download tu-chan-noi-chuyen-phiem-quan-35 download tu-vo download tuan download u-lam-be-nh download uong-phi-tinh-tham-gia-dua-gion-cuoi download van-dao-hoa-toi-boss- download download van-thanh-yeu-vuong-chi-chien-than-tai-thuong-trung-sinh-ta-lam-la download vinh-hang-thanh download vo-dich-thang-cap- download vo-ngoc-vo-cung-ngo download download vo-yeu-nha-thu-truong-9 download vong-du-chi-bo-xuong-kho-cung-dien-c download vong-tien-thieu- download vu-than-c download vuong-gia-ta-se-giam-be download vuong-phi-that-sung- download vuot-bong-toi-de download weibo-cua-toi-co-the-doan- download download xuyen-nhanh-nhat-ki-song-cung-boss-phan- download xuyen-nhanh-nu-pho download xuyen download xuyen-thanh-chi-dau-cua-nu-chinh-trong-truyen- download xuyen-thanh-my-nhan-benh-em-gai-cu download xuyen-vao-he-thong-khong-co download yeu-den-muc download yeu-khi- download download
"Ngày xửa ngày xưa, có một chàng thợ săn quàng chiếc khăn màu đỏ thẫm...."................Đêm xuống mang theo lớp sương mù dày đặc cả cánh rừng phía Bắc vùng Conust, khác hẳn với bầu không khí se lạnh ấy là cái nhiệt ấm áp bên trong ngôi nhà nhỏ giữa rừng hoang, hai người phụ nữ một trẻ tuổi một trung niên đang nói chuyện với nhau tại phòng khách."Mẹ! Xin mẹ hãy cứu lấy thằng bé..."người phụ nữ trẻ cầu xin người phụ nữ trung niên - mẹ của cô ấy."Thằng bé ở đây sẽ an toàn, con cũng hãy ở lại đây đi. Sao phải hy sinh mình như vậy?" người mẹ đau lòng."Không được mẹ à! Bọn chúng sẽ tìm đến đây, khi đó cả nhà ta đều sẽ gặp nguy hiểm.""Vẫn còn cách khác mà....""Không đâu mẹ! Quá trễ rồi, sẽ không kịp đâu. Xin mẹ đấy."Người mẹ không nói gì nữa, đau lòng nhìn cô con gái đang lục lọi tìm món đồ trong túi lớn."Mẹ! Hãy đưa cái này cho tại hưởng khi nó mười tám tuổi, sẽ rất đẹp nếu nó mặc vào." người phụ nữ trẻ dịu dàng nhìn chiếc áo màu đỏ trên tay, màu đỏ - màu của nhiệt huyết cùng sự nồng nàn, quả thực rất đẹp và hợp với người phụ nữ ấy, đây là món quà cô thích nhất từ người yêu, mắt lưu luyến nhìn ngắm chiếc áo lần cuối rồi đưa cho người phụ nữ trung niên cất người phụ nữ trẻ bước vào căn phòng nơi có một cậu bé chừng mười hai, mười ba tuổi ngồi trên chiếc ghế đệm chăm chú đọc sách."hưởng! Con trai.""Vâng! Có việc gì ạ?"Người phụ nữ nhẹ nhàng ngồi xuống kế bên cậu bé, ôm cậu vào lòng rồi hôn lên trán cậu. tại hưởng ngạc nhiên"Mẹ?""Không có gì đâu, chỉ là mẹ sắp phải rời xa con để đến một nơi khá xa. Con có thể hiểu cho mẹ không?""Vâng! Nhưng tại sao ạ?""Khó nói lắm, đến một lúc nào đó con sẽ biết thôi."Thấy mẹ từ chối cho cậu biết, tại hưởng cũng không hỏi thêm về vấn đề đó, hỏi sang điều khác mà bản thân cũng thắc mắc."Vậy khi nào mẹ trở lại?""..." nỗi u buồn hiện lên trên vẻ mặt xinh đẹp của cô. Cậu con trai ánh mắt nghiêm túc chờ đợi câu trả lời. Nếu nói cô có thể sẽ không quay lại nữa liệu thằng bé có ngoan ngoãn để cô đi?"Mẹ không biết là khi nào nhưng mẹ sẽ trở về với con. Vậy nên con hãy ngoan, ở lại với bà được không?""Vâng!""Bây giờ mẹ phải đi rồi nên con hãy cẩn thận thận, nghe lời mẹ dặn này." người phụ nữ không ôm cậu bé nữa mà đặt hai tay lên đôi vai nhỏ bé của cậu, nghiêm ở nét mặt nói từng lời rõ ràng."Từ nay tên con sẽ là kim taehuyng, một tuần sau bà sẽ dắt con đến một tiệm bánh trong thị trấn mới gần đây, nó cũng nằm trong vùng Conust, cặp vợ chồng ở đó sẽ chính thức trở thành người giám hộ của con. Đây là giấy tờ ta đã làm lại cho con, phải giữ cẩn thận. Tuyệt đối không để ai biết ta là mẹ con."Mẹ của tại hưởng nói song song với việc đưa cho cậu một sấp giấy tờ, một cái huy hiệu và....một sợi dây chuyền có hai chiếc nhẫn vàng một lớn một nhỏ. Người phụ nữ cầm huy hiệu và sợi dây chuyền lên tiếp tục chất giọng điềm tĩnh."Chiếc huy hiệu này con cũng phải giữ cho kĩ vì về sau sẽ có một người đàn ông đến tìm con, ông ta là một người lính. Đến đó thì hãy đưa cái huy hiệu này cho ông ta rồi làm theo lời ông ấy. Còn sợi dây chuyền có hai chiếc nhẫn, đó là nhẫn đính hôn của ta và cha con. Hãy giữ lấy và nhớ đến chúng ta."tại hưởng vâng lời giữ lấy những thứ mẹ đưa mặc dù cậu chẳng biết mặt cha mình hay ông ấy là người thế nào. Tất cả những gì cậu biết về ông ta là sự vĩ đại, tài giỏi của ông qua lời mẹ kể."Còn nữa, con phải thường đọc thật nhiều sách, học hỏi thật nhiều điều. Ngoài ra trong thị trấn mới có một nơi dành cho những thợ săn, cha mẹ mới sẽ chỉ đường cho con đến đó. Hãy tham gia huấn luyện để trở nên mạnh mẽ hơn. Con hãy nhớ kiến thức, trí tuệ và sự linh hoạt, mạnh mẽ sẽ giúp con rất nhiều sau này.... "Sau khi nhắc nhở những thứ cần thiết cho con trai mình người phụ nữ mới hôn lên trán cậu bé, nói"Mẹ yêu con..!" sau đó vội vã cưỡi ngựa chạy vào sâu trong khu rừng, để lại người mẹ và con trai mình đang đứng nhìn theo."hưởng! Ta xin lỗi, ta đã không thể giúp gì hơn cho mẹ con cháu" bà của Tại Hưởng về lúc này mới lên tiếng, ngồi quì xuống ôm lấy cháu mình mà đau lòng."Không đâu ạ. Bà đang giúp mẹ con cháu đấy thôi, bằng cách giữ an toàn cho cháu ở đây. Cháu tin là mẹ có lí do chính đáng, cháu sẽ ngoan ngoãn nghe lời mẹ và bà, còn nữa..... "Cậu bé còn nhỏ mà đã có thể nói ra những lời thế này khiến bà cậu ngạc nhiên không hết, nhìn đứa trẻ đang hướng mắt xa xăm về phía khu rừng nói lên suy nghĩ của mình. Chợt ngưng một hồi rồi quay mặt sang người bà đang ngạc nhiên nhìn cậu, đôi mắt cậu bé mang vẻ lãnh đạm mà nghiêm túc từng chữ."Cháu là taehuyng, thưa bà!"...taehuyng theo lời mẹ vào thị trấn trở thành con nuôi của cặp vợ chồng làm chủ một tiệm bánh - là bạn của mẹ ruột cậu. Họ rất tốt, đối xử với cậu không khác gì con ruột của mình, còn dạy cậu nấu những món ngon, làm những chiếc bánh thơm lừng. taehuyng vốn có tố chất thông minh, việc cậu học nhanh thực hành giỏi cũng chẳng lạ gì, hơn nữa còn xuất sắc hơn những gì cha mẹ nuôi mong đợi, lại còn mang một vẻ đẹp làm say đắm lòng người. Với tài nghệ của mình, taehuyng mang sự yêu thương mà mọi người dành cho cậu làm nên những chiếc bánh ngon thấm đậm mùi vị cảm xúc. Nhờ vậy mà tiệm bánh nhà kim ngày càng trở nên đông khách gian dần dần trôi qua taehuyng cũng bắt đầu gia nhập nhóm học việc thợ săn, trở nên mạnh mẽ hơn để bảo vệ những người mà anh yêu thương, tất nhiên với sự lanh lợi của taehuyng, việc trở thành một thợ săn giỏi là hoàn toàn toàn có thể. Một khoảnh thời gian không lâu sau đó, anh đã trở thành thợ săn tài năng trẻ tuổi nhất. Cộng thêm tài làm bánh, tài chơi đàn cùng với khuôn mặt điển trai kèm dáng người quyến rũ đã khiến cho chàng trai taehuyng luôn là một trong những chủ đề được đa số các cô gái bàn tán sôi nổi. Thậm chí một vài bức thư thổ lộ tình cảm từ những cô nàng kia đã được trao đến tận tay anh nhưng hồi âm đều mang về kết quả không như bọn họ trông cô gái bỏ qua hết mọi sự ngại ngùng mà đứng trước mặt trực tiếp nói lên tiếng lòng của mình bây lâu nay với anh nhưng câu trả lời họ nhận được đều cùng một nôị dung, anh chưa nghĩ đến và chưa sẵn sàng cho những tình cảm ấy. Đánh cắp được trái tim của taehuyng là một thử thách khá khó khăn nhưng đầy quyến rũ và lôi cuốn đối với bọn con gái trong thị trấn, không phải ai cũng có đủ kiên nhẫn để chờ đợi một cuộc tình khi một phần cơ hội cũng không nắm được như khác nhìn vào bảo taehuyng thật khó gần, có người lại bảo anh kêu ngạo và quá kén chọn.... vì hầu hết thiếu niên ở tuổi mười tám như anh không sớm thì muộn cũng đã cặp kê với nhau, vấn đề cưới hỏi cũng không phải là chuyện lạ. Nhưng chỉ có những người thân cận mới hiểu được thằng bé này vốn chưa sẵn sàng cho việc yêu đương, anh trước mắt chỉ quan tâm đến mỗi việc hoàn thiện bản thân, học hỏi càng nhiều, hiểu biết càng nhiều là càng tốt, việc yêu đương để vài năm nữa cũng chưa năm được đôi mươi taehuyng bắt gặp một con sói con bị mắc bẫy trên đường mang bánh cho bà. Đó là một con sói con có bộ lông đen đang nằm rên rỉ vì vết thương ở chân do cái bẫy kẹp chặt, gần đó có một cái túi nhỏ. Bước chân lớn kéo lại càng gần khiến sói con gầm gừ cảnh giác cũng như răng đe con người chớ có đến gần sói ta, nếu không bị cắn thì đừng trách. Nó nào biết gã này là một thợ săn, sợ gì một con vật non nớt lông tơ chưa thay đã có ý định xấu xa về việc "mần thịt" nó nhưng con vật còn chưa trưởng thành nên thôi, anh đành làm việc thiện định cứu con sói, taehuyng mang nó đến nhà bà để chữa trị, còn cái túi thiết nghĩ là của tên thợ săn nào đó đánh rơi nên anh đã để nó lại nhưng nhìn khá quen."tae tae à? Sao cháu đến trễ thế này? Mau vào nhà đi."Người bà đã quá sáu mươi nhưng vẫn còn khỏe mạnh và thậm chí mang vẻ đẹp phúc hậu của taehuyng mở cửa cho anh vào nhà rồi hỏi thăm các kiểu khi thấy anh vác theo một con sói bị thương đến đây. Trong khi nghe đứa cháu trai kể lại toàn bộ sự việc thì bà ấy đã mang khăn và nước ra để rửa vết thương cho con ở lại với bà vì sau khi chữa xong vết thương ở chân cho con sói thì trời cũng đã tối, vì lo lắng nên bà đã thuyết phục đứa cháu trai duy nhất của mình không nên trở về nhà vào buổi tối trong khu rừng thế này. Vậy nên anh cũng ngoan ngoãn nghe lời bà ở lại một căn nhà nhỏ, khắp nơi đều có ánh đèn dầu vàng nhạt, con sói nhỏ được chữa trị vết thương xong cũng đã khỏe hơn nhiều so với lúc con vừa tỉnh dậy liền thấy một đôi mắt đang nhìn nó chằm chằm, đôi mắt sắt bén này làm nó giật run người. Con ngươi sáng màu dần chuyển ra phía sau"bà ơi! Con sói tỉnh rồi, chúng ta làm thịt nó nhé?", đôi mắt ấy lại quay sang nhìn con sói giễu cợt. Giờ thì con sói mới nhận thức được đây là một chàng thanh niên dễ thương nhưng đôi mắt....có vẻ đáng sợ, *Sao? Làm thịt mình sao?* con sói hoảng sợ lùi lùi lại."Tao đùa thôi. Mày nhỏ như vậy thì ăn thế nào cho đủ?"Chàng trai bước sang một bên vớ lấy cái bánh trong vỏ bánh mà anh mang đến cho bà. Xé một miếng nhỏ rồi để xuống trước mặt con sói."Cho mày này. Ăn đi, chắc mày cũng đói rồi. Mà hy vọng mày ăn được thứ này, ở đây không có thịt tươi đâu."Ngửi được mùi thơm ngây ngất của bánh nó vênh vễnh tai lên, lại như muốn bay vào ăn miếng bánh một cách "hoang dã" nhưng vì còn khá sợ con người trước mặt nên chỉ dám rụt rè kéo miếng bánh lại mà vật nhỏ vừa ăn vừa nhìn xung quanh căn phòng, khá rộng, vách sơn màu trắng ngà, phía dưới là sàn gỗ nâu. Đây là phòng khách chỉ đơn giản có bộ salon và vài cái tủ, cái kệ gỗ. Năm cây đèn nến xung quanh góp phần làm tăng ánh sáng cho căn phòng hơn, bốn cây treo ở mỗi góc tường, cây còn lại đặt trên bàn nơi con sói đang nằm. Nội thất cũng chẳng có gì gọi là đặc biệt cho qua nhìn lại con sói đã ăn hết miếng bánh. Cái bánh quả thật rất ngon khiến nó muốn ăn nữa, nó giương đôi mắt đen láy nhìn taehuyng, hai mắt mở to, đồng tử giãn ra, đôi tai cụp xuống. Ráng mà làm điệu bộ đáng thương để xin thêm thức ăn."Được rồi, đây! Cho mày hết."Thấy bộ mặt nài nỉ của con sói nhỏ, taehuyng bỗng thấy buồn cười nhưng có chút đáng yêu, anh vứt cả cái bánh còn lại cho nó rồi ngồi nhìn thú con ăn ngon lành. Đang xem một màn đáng yêu của con vật nhỏ thì bà anh gọi"tae tae! Ta có cái này muốn đưa cho cháu". Anh quay lại thì đã thấy bà cầm một mảnh vải màu đỏ đưa ra."Gì vậy ạ?" anh hỏi.
"Ai vậy taehuyng?" jisoo nhìn người con gái cạnh taehuyng, cô gái nhỏ bé không rõ mặt ôm chặt lấy cánh tay taehuyng. *Không lẽ là bạn gái anh ta? Vậy... vậy anh ấy không yêu mình sao??*"taehuyng! Trả lời tôi đi. Đó là ai?""Vợ tôi!" taehuyng mỉm cười dịu dàng nhìn xuống người con gái ôm cánh tay mình, anh rút tay ra rồi ôm eo cô gái ấy vào lòng" chúng tôi sắp có con...".Đầu óc jisoo quay cuồng, cô trào nước mắt ngồi thụp xuống mà khóc."Không thể nào!!!! Không, tôi không tin...""Này jisoo bình tĩnh lại đi....này" taehuyng bước đến lay cô."Không! Đừng động vào tôi""Này tỉnh lại đi... này""Đừng....anh tránh ra...về với vợ của anh đi taehuyng!" jisoo nhắm mắt hét thật to sau đó cô mở mắt..."Hey! Đã tỉnh chưa?" taehuyng nhìn jisoo đang nằm mở to mắt nhìn mình."Phew! Em làm tôi giật mình" taehuyng đứng dậy nói" Em đánh răng rửa mặt gì đi, tôi làm bữa sáng sắp xong rồi". Sau đó anh đi vào bếp tiếp tục công việc của ngồi dậy đơ ra....*là mơ...là mơ! Ôi sợ phát khiếp* cô mừng nhưng vẫn còn ám ảnh giấc mơ lúc nãy. jisoo không ngờ rằng mình sợ mất anh đến vậy, cơ mà cô đã có được anh đâu.... jisoo lấy gối úp lên mặt mình vùi vào đó. *Xấu hổ quá, không phải lúc nãy mình la hét gì chứ?? Haiz!* jisoo lê cái mặt như vừa bị quỵt tiền của mình vào nhà tắm để rửa mặt, đánh răng. Sau đó đi vào bếp dùng bữa."Này! Lúc nãy em mơ thấy cái gì vậy?" thấy jisoo vừa bước vào là taehuyng lên tiếng hỏi ngay."Hả!? Không có gì đâu" jisoo mặt mày chù ụ bước đến bàn ăn."Thật không? Tôi nghe cái gì mà "về với vợ của anh đi taehuyng", vậy là sao ta?" Taehuyng híp mắt cười gian nhìn jisoo đang ngồi cứng ngắc trên ghế."Anh...tôi....anh nghe hết rồi sao?" jisoo bối rối ấp a ấp úng nói."Một chút... em giải thích đi" taehuyng cười cười."Thôi bỏ qua đi có được không?""Sao được? Có dính dáng đến tôi mà.""Haiz...! Ờ thì...tôi..mơ thấy anh có vợ, còn sắp có con...nên...vậy đó."taehuyng đi đến ghé sát mặt vào mặt jisoo, một tay chống lên lưng ghế của cô, một tay chồng lên bàn, nhếch môi nói"Vậy đó là thế nào? Em ghen sao?""Anh ăn đi!"né tránh câu hỏi của anh, jisoo đẩy anh ra rồi cầm nĩa muỗng lên gắp đồ ăn phì cười ngồi xuống chỗ đối diện với jisoo dùng bữa cùng cô. Giờ jisoo mới chợt nhớ hôm qua cô đã uống rượu và sau đó đầu óc quay cuồng....."taehuyng! Hôm qua tôi đã uống rượu...""Ừm! Thì sao?" taehuyng vẫn tiếp tục ăn trong khi jisoo đang sắp xếp lại kí ức đêm hôm qua. jisoo nhớ lại được nào là cô dựa vào anh, nói chuyện thuyên luyên khá nhiều với anh...sau đó cô nằm trên giường và...rên rỉ...jisoo làm rơi nĩa trong vô thức *cái quái...không phải chứ??...* cô không tin vào trí nhớ của mình nữa."taehuyng! Hôm qua đã xảy ra chuyện gì?""Không nhớ sao? Phũ phàng thật!" taehuyng trêu ghẹo."Tôi không đùa đâu!""Được rồi! Hôm qua em uống say, nói yêu tôi rất nhiều, còn mời gọi tôi "yêu" em, hôm qua em đáng yêu lắm." taehuyng cười."Hả!? Thật sao? Tôi... chúng ta không làm gì khác ngoài nói chuyện đúng không?" jisoo hoang mang."Em đã mời gọi tôi "yêu" em...""Hả...? Mời gọi anh yêu tôi?""Ý tôi là làm chuyện đó."jisoo chết lặng, cô sai rồi, cô không nên uống quá nhiều rượu như vậy, ba ngày...ba ngày liên tiếp cô và anh làm chuyện ấy... jisoo không thể tin được, vậy mà cô vẫn còn sống sao? Cô phải công nhận là cô cũng rất trâu bò khi bị anh ta làm liên tục ba ngày mà vẫn không sao. Với cơ thể đó, tinh lực sức lực với cả "khủng vật" đó mà người thường có thể chịu được cũng hiếm nha huống chi đối với một cô bé trông chỉ cỡ 15 tuổi như cô mà phải chịu đựng anh như vậy. Với lại cũng may là hai ngày nay anh nhẹ nhàng với cô, chứ nếu đều giống ngày đầu tiên thì cô xác định..có điều..."Nhưng lỡ anh chuốc say tôi sau đó dụ dỗ tôi làm với anh rồi đổi thừa là tôi mời gọi anh thì sao?""Nếu tôi thực sự đã làm vậy thì em cũng đâu có bằng chứng buộc tội tôi. Mà chắc em không nhớ tôi đã nói những gì với em đâu nhỉ?" taehuyng trả lời tỉnh bị anh nói trúng tim đen nên cứng họng, chỉ có thể trừng mắt nhìn anh. Sau đó tức tối lấy một cái nĩa khác ghim miếng thịt thật sâu rồi đưa lên cắn mạnh một cái, ánh mắt vẫn lườm anh như là đang dằn mặt."Vậy anh đã nói gì với tôi?""Không biết, em tự nhớ đi." jisoo lại bị anh chơi thêm một cú. Quá đau. jisoo thua rồi, cô ấm ức trút giận vào miếng thịt, nhai thật mạnh. taehuyng nhìn biểu hiện buồn cười của cô mà bật cũng muốn nói thẳng ra là anh đã nói anh yêu cô nhưng nghĩ lại chọc cô thế này vui hơn. *taehuyng anh đúng là đồ đáng ghét mà!*Lát sau ăn sáng xong thì jisoo thấy taehuyng lấy ra một cái bánh bông lan chocolate"chichi..."."Gì vậy?""Hôm qua tôi cũng say quá nên tôi lỡ... bên trong em hết rồi. Cái này là đền bù nhé." taehuyng vẻ mặt áy náy nói."Anh xem tôi là gì chứ....grrrr""Tôi sẽ chịu trách nhiệm, bánh này coi như bồi bổ cho em thôi. Tôi thực sự xin lỗi. Mấy ngày tới sau mỗi bữa ăn tôi sẽ làm cho em một phần tráng miệng được không? Tôi sẽ bồi dưỡng bù cho em. Hơn nữa thuốc vẫn còn tác dụng mà em không cần phải uống nữa đâu. Nếu em có thai tôi sẽ chịu hết, em không cần lo đâu. chichi, Tôi thực sự xin lỗi em."jisoo thật muốn nhào vào cấu xé anh nhưng cô kiềm chế lại, không nói nhiều nữa mà ngồi ăn bánh anh đưa. Dù sao thuốc tránh thai cũng có tác dụng đến ba ngày nên cô không phải uống thêm, nhưng mà cô có tin người quá không? Anh có đáng để cô tin tưởng không? Thôi kệ, ai bảo cô yêu anh quá làm gì. Loại bánh này làm jisoo ngạc nhiên vì quá ngon."Cái này là anh vừa làm xong hả? Ngon quá!""Ừa, cám ơn em." taehuyng cười cười nhìn cô ăn bánh của mình ngon lành, ăn còn dính cả lên mặt. taehuyng nhìn không nhịn được mà bước lại gần jisoo, cuối xuống đồng thời nâng mặt cô lên. Anh nhích lại gần nữa rồi môi anh chạm lên mặt cô, anh dùng lưỡi liếm mút vụn bánh dính xung quanh miệng jisoo khiến cô cứng ngắc nhìn anh hành động thân xong taehuyng mặt đối mặt với jisoo, một tay vẫn còn nâng cằm cô, anh nhìn vào mắt jisoo rồi đặt một nụ hôn lên môi cô. Nụ hôn mềm mại ngọt ngào đến khi kết thúc vẫn còn làm jisoo lưu luyến. taehuyng hôm nay sao lại dịu dàng như vậy? Anh...hôn cô? Đầu jisoo như muốn nổ tung, anh cứ như thế này làm sao cô chịu nổi chứ? Quá mê người rồi.... nhưng ý nghĩa của nụ hôn đó là gì? Không biết là trêu cô hay là do anh muốn vậy? Hay có nguyên nhân gì khác?.... jisoo vẫn không thể nghĩ ra ngày tiếp theo trôi qua khá yên bình, thịt nai còn khá nhiều nên taehuyng không cần phải đi săn thêm, anh ở nhà với jisoo chăm sóc cho cô. Mấy vết bầm trên người jisoo cũng đã mờ đi khá nhiều nhờ thuốc của chị cô. Hai ngày này taehuyng không có hành động nào quá đáng với jisoo cả, cùng lắm chỉ là nựng má hay xoa đầu cô làm cô liên tưởng đến việc cô và anh sẽ yêu tuần vậy mà trôi qua rất nhanh, đến lúc phải về nhà. Sáng ngày thứ 9 jisoo ở nhà taehuyng, yeri cùng yuna đến đón em, jisoo cảm thấy rất không cam tâm khi phải trở về nhưng nghĩ lại cô cũng đâu thể ở lại đây mãi. Vậy nên jisoo buồn bã tạm biệt taehuyng bằng một cái ôm rồi mang đồ của mình cùng hai chị về đứng nhìn ba người đi khuất sâu vào khu rừng rồi mới quanh vào nhà, không biết còn có cơ hội gặp lại jisoo không, cảm giác của anh lúc này là có một sự mất mát không thể nói rõ được, anh lại hoài nghi về cảm giác của mình dành cho cô, không rõ là thích hay chỉ là có cảm tình nãy chẵng hiểu suy nghĩ thế nào lại khiến anh hỏi jisoo rằng có muốn một cái ôm tạm biệt không, vậy mà không ngờ cô bé lại đồng ý. Mà cũng phải thôi vì con bé thích anh mà, còn anh? Có thích cô bé không đây? Bản thân anh dạo này thật khó nhà giờ đây cũng chỉ còn mỗi mình anh, cảm thấy thật trống trãi. Một tuần rồi, ở đây luôn có hình dáng bé nhỏ của một cô gái khiến anh say đắm nhìn ngắm. Giờ cô gái ấy đã trở về nơi của cô, cũng chẳng có hứa hẹn gì. taehuyng cảm hối hận vì đã không hỏi cô về việc gặp lại nhau. Giờ cô như cơn gió, bất ngờ bước vào cuộc đời anh rồi nhanh chóng bay đi. Giá như anh có thể gặp lại cô một lần nữa, có lẽ lúc đó anh sẽ có thể trả lời cho cảm giác mơ hồ mông lung của nghĩ về jisoo, taehuyng còn việc phải làm do sức ăn của jisoo cũng không nhỏ nên thịt cũng gần hết trong chín ngày rồi. Cũng đến lúc cần đi săn rồi, mấy ngày nay ở nhà với cô bé anh cũng chỉ tập mấy bài thể dục như hít đất, nhảy cao hay chạy bộ, phần lớn thời gian thì trò chuyện cùng jisoo, ngắm nhìn cô, cùng cô đi dạo quanh khu rừng, trao đổi những câu chuyện hay kiến thức với nhau,..v..v.. Rồi làm việc nhà, ra ngoài kiểm tra xem có thú dữ nào không, nếu có thì săn luôn, cũng kiếm được một số lớn thủ trời còn sớm, taehuyng khóa cửa nhà, vác rìu với súng ra ngoài chặt củi rồi kiếm mồi luôn. Lấy lại hình tượng chàng thợ săn giỏi giang, taehuyng đi nhanh vào rừng với ánh mắt sắc bộ sau nửa ngày, ba chị em cũng về đến làng rồi lẻn vào nhà. Mọi thứ đều thành công như kế hoạch, không ai phát hiện cả."Ba người làm gì ở đây?"Các cô nàng đều giật mình trước câu hỏi bất thình lình sau khi mở tung cánh cửa của kim samuel."Bọn chị với jisoo vừa đi dạo trong khu rừng về thôi.""Vậy à? Chuẩn bị nhanh đi, cô taeyeon về rồi kìa, còn mang quà về cho mấy nàng đó. Qua nhà cô ấy chào hỏi một chút.""Wow. Ừ tụi này chuẩn bị rồi qua ngay đây, thảo nào hôm nay náo nhiệt thật.""Ừm nhanh đi. Em đi trước, anh đi trước nhen jisoo. Dạo này em đầu đặn lên một chút thì phải, nhìn đáng yêu đấy." Nói xong samuel cười một cái rồi rời khỏi nhà. yeri cùng yuna nhìn cô nàng em út kia mỉm cười."Phải rồi, được người ta nuôi nấn đến vậy mà""Anh chàng đó cũng được quá chứ, nuôi con bé tốt thế này.""Chị cũng có anh hàng xóm nuôi rồi còn gì?" jisoo bĩu môi nói lại Sandy khiến cô ngượng ngùng."Nói bậy bạ gì đó.""Rồi các cô gái, chuẩn bị gặp cô taeyeon đi, nhớ cô ấy chết được."Tối đó nhà của người phụ nữ tên kim taeyeon mà họ nhắc đến bỗng đông đúc ồn ào bất thường. Người trong làng thay nhau kéo đến chào hỏi và thăm cô sau khi cô quay trở lại đây. Nhìn qua cũng biết người ở đây kính trọng người phụ nữ đó đến mức jisoo cùng hai chị bước vào thì người cũng đã giảm bớt, cũng có thể nói họ đến trễ hơn mọi người, chỉ còn lưu lại những cụ già hay những người trung niên còn ngồi trò chuyện với kim taeyeon ở giữa phòng."Chào buổi tối, cô taeyeon.""Oh! Hey các cháu, lâu quá không gặp, ngồi đợi cô tí nhé.""Vâng ạ! Cô cứ nói chuyện cùng mấy bác đi, chúng cháu lên phòng trên nha.""Ừ ừ."Ba cô gái bước lên tầng lầu, gian phòng quen thuộc dần hiện ra, một phòng ngủ rộng rãi bằng gỗ cùng những thứ đồ linh tinh khác. yeri bước đến bên khung cửa sổ ngắm nhìn ra ngoài, cảnh rừng cây rậm rạp dưới ánh trăng sáng làm cô say đắm nghĩ về ai đó, yuna thì vội nhào ngay đến chiếc giường len màu đỏ sậm gần cửa sổ phía góc trái, jisoo cũng đi theo ngồi lên giường, nhìn qua nhìn lại. Mọi vật vẫn nguyên chỗ, chẳng thay đổi, riêng sách và những vật linh tinh cô taeyeon mang về thì nhiều hơn, chất thành đống ở giữa cũng tò mò lắm, nhưng vẫn nên xin phép chủ nhân của mấy cuốn sách này trước khi lấy chúng. Cô ló đầu qua thanh chắn bên hông cầu thang nói vọng xuống dưới"Cô taeyeon, cháu có thể xem mấy cuốn sách mới này được không?""Ôi..cứ tự nhiên đi cháu yêu. Người một nhà không mà!""Vâng, vậy cháu cám ơn ạ, hì."Quay lại đống đồ giữa phòng, jisoo hướng về đám sách được cột lại thành từng chồng, cô gỡ dây ra sau đó đọc từng tựa sách. Nào là Nàng và ta, Công chúa nhỏ, Tôi yêu em,....toàn tiểu thuyết tình yêu, chồng sách sau thì thuộc loại tri thức, cách mạng, còn có cả sách phẩu thuật, mấy sách về thiên văn học, văn học, toán học...v..v.. nói chung khá nhiều cái hay đủ để jisoo thích taehuyng thì taeyeon và căn nhà của cô ấy cũng hấp dẫn jisoo vô cùng, taeyeon không khác gì mẹ thứ hai của jisoo kể từ khi cô bảy tuổi. Nhớ lại jisoo nghĩ thật may mắn vì lúc trước đã tìm thấy taeyeon ngay bên khu rừng cấm ngoài vách thành của một sớm ngày cuối hạ, đó là lần đầu tiên jisoo được biết đến cánh cổng làng nhờ sự chỉ dẫn của cha - ông seokjin, ông đưa những người con của mình đi xung quanh bức thành như núi bao quanh làng. Ông chỉ cho mấy cô cậu kim kim seokjin nha not kim taehuyng về những gì mà tổ tiên họ đã làm nên để bảo vệ tộc người sói, chỉ những lối đi khác, những khu vực nguy hiểm, khu vực cấm..... jisoo đã đứng dừng lại ở đó, cô bé nhìn sâu vào bên trong khu rừng đen như mực. Chợt cô quay sang gọi anh cả"heechul! Anh đến đây được không? Em đã thấy gì đó, phía này." kim heechul quay lại bước đến gần cô em nhỏ rồi nhìn theo hướng tay cô bé đang giơ ra chỉ vào trong khu rừng cấm."Ừ anh cũng cảm thấy có gì ở đó.""Có chuyện gì sao? Hai đứa?" Ông seokjin thấy bọn họ dừng lại nhìn vào bên trong khu rừng thì ông cũng quay lại hỏi. Sau đó ông thốt lên"Có con người... mấy đứa lùi lại sau ta.""Thưa bố, hình như là bị thương rồi, con ngửi được mùi máu.""Ừ, ta cũng vậy, con ở lại với bọn nhỏ, ta ra đó xem sao.""Vâng, bố cẩn thận." jin cầm ngọn giáo đi về phía khu rừng cấm, vài phút sau trở lại mang theo một người bị thương trên vai."Cô ấy chết chưa?" heechul vội hỏi"Sắp rồi.""Vậy bố mang theo làm gì? Bố muốn cứu cô ta sao?""Ừ.""Nhưng nếu sống cô ta sẽ biết bí mật của làng mình...""Cô ta có cái này." jin giơ lên sợi dây chuyền có mặt dấu ấn người sói. Dấu ấn chỉ có người ở tộc người sói mới có, nhưng vật này còn dát vàng...."Về thôi, nhanh lên." Ông vác cô gái trên vai phóng nhanh về làng, theo sau là mấy đứa nhỏ phóng theo."Dada giúp tôi, cứu lấy cô gái này" vừa nói jin vừa đặt cô gái xuống bàn trong phòng thuốc của người đàn ông tên Dada. Ông ta bước vội từ cầu thang xuống vẻ mặt còn ngái ngủ."Aoo....có chuyện gì?...""Trời đất, anh mang về cho tôi một con người à?""Cô ta có con dấu vàng, ông biết mà..." nhìn con dấu trên tay jin khiến Dada như không thể tin được, ông lại nhìn cô gái sau đó xăng tay áo lên bắt đầu việc cứu thương cho cô gái. jisoo cùng anh chị ngồi ở ngoài phòng khách nhà ông Dada chờ. Họ hầu hết đều nghe được cuộc trò chuyện ngắn ngủn bên trong phòng thuốc, jisoo lại tò mò lên tiếng hỏi"Anh chul heechul, con dấu vàng là sao?""Đó là con dấu hoàng gia. Lúc trước bố có kể cho anh nghe hồi xưa ông nội có một người bạn rất thân, ông ta là vua của vùng Conust. Họ từng cùng nhau chiến đấu bảo vệ Conust và đổi lại là chúng ta có mảnh đất này, ông ta cho làng chúng ta những thứ mà nơi ông ta có để làng chúng ta phát triển và hưng thịnh hơn. Ông nội rất biết ơn và đã đưa cho ông ấy dấu ấn của chúng ta, xem ông ấy như người trong gia đình và nói nếu cần giúp điều gì thì cứ nói với bộ tộc chúng ta. Ông ta đã đem dát vàng con dấu ấy và cất đi cẩn thận. Về sau cả hai đều bận việc dẫn dắt thần dân của mình, nên họ không gặp nhau nữa. Giờ thì ông ta đã chết vì bị sát hại, mới vài tuần trước thôi. Ừ anh chỉ biết nhiêu đó."...Đến tối cô gái kia tỉnh lại trong cơn mê ám ảnh, cả người ướt đẫm mồ hôi."Cô gái trẻ, nước không?" Dada đưa ly nước đến trước mặt cô gái. Cô mở miệng ra thì thào"Có! Làm ơn...". Dada đỡ cô ngồi dậy uống đó jin bước vào với vẻ mặt nghiêm nghị."Chào, tôi là kim seokjin, tộc trưởng ở đây.""Ừm! Tôi là kim taeyeon, con dâu của đức vua Jay, tôi có....sợi dây chuyền của tôi đâu?" Cô gái sờ lên cổ tìm kiếm sợi dây có dấu ấn."Nó đây, tôi biết rồi. Vậy cô xuất hiện ở đây làm gì?" jin chỉ lên sợi dây chuyền có con dấu vàng trên bàn gần đó."Đức vua đã chết, người kê ́vị là chồng tôi cũng... vừa bị giết hôm kia, tôi cần anh giúp." Đôi mắt taeyeon vô hồn nhìn về phía jin nói với giọng tuyệt vọng."Tôi biết, vậy cô cần gì?""Tôi cần một nơi ở, tôi muốn đưa cháu nội của đức vua trở về ngai vàng. Anh có thể cho tôi ẩn náu một thời gian không? Tôi cần lên kế hoạch và chuẩn bị.""Cho tôi lý do để tin tưởng cô.""Đây, đọc đi, là của ngài Jay." taeyeon lấy ra một lá thư được đóng mộc sáp đỏ đưa cho jin, ông lật ra phía sau, là gửi cho tộc trưởng đời trước."Bố!" Jin bước vào phòng họp, nơi đó còn có một lão già - người mà ông jin gọi "bố"."Tin mới đây." Jin đưa cho lão bức thư để lão mở thân chẳng biết mình còn sống được bao lâu, đứa con trai duy nhất của tôi đã sắp chết dưới tay lũ khốn đó, giờ sẽ là tôi. Tôi muốn gửi đứa con dâu và cháu trai của tôi đến nơi ông, xin hãy bảo vệ chúng. Cám ơn ông, bạn tốt taewoo"Đứa trẻ đó đâu?" kim namjung ngẩn đầu lên hỏi nghiêm nghị" đưa cô gái vào đây." Sau khi taeyeon được đỡ vào trong, kim namjung lại gấp gáp hỏi"Nói ta biết đứa bé kia đâu.""Tôi đã để nó ở lại với thân phận thường dân.""Như vậy rất nguy hiểm, mang nó trở về đây.""Không, tôi muốn thằng bé phải được phát triển bình thường như bao đứa trẻ khác. Xin ông, hãy để nó ở đó, có người sẽ bảo vệ nó.""Cô điên à? Nó là dòng dõi duy nhất còn sót lại, để nó một mình ở ngoài đó nếu xảy ra chuyện gì thì làm sao hả? Mang nó về đây, để làng này bảo vệ nó, sẽ không còn nguy hiểm nào nữa....""Không là không. Tôi sẽ không mang thằng bé về đây. Để nó ở ngoài đó nó mới có thể trưởng thành, hơn nữa nó vẫn còn chưa biết bản thân nó là hoàng tộc. Nếu bảo vệ nó sẽ ỷ lại vào tôi và vào cái làng này, tôi cần phải cho nó sống ở đó để nó tự trưởng thành.""Không không. Rồi sau này nó sẽ ra sao chứ? Ta không an tâm.""Tôi sẽ đưa nó lên ngai vàng trở lại khi thời cơ đến, cho đến lúc đó nó cần phải học cách tự bảo vệ mình trước, để nó sống như một thường dân cho nó thấy được cuộc sống của đất nước này có gì là sai trái để khi lên ngôi nó mới có thể làm một vị vua tốt, lo cho đời sống của người dân....tôi tin quyết định
nàng sói và chàng thợ săn